Bồn tắm gỗ bách cổ xưa, chỉ cần bước vào là tiếng nước tràn "ào ào" vang vọng khắp phòng tắm (Ảnh: Mayumi Yamazaki)
Mùa hè năm ngoái, khi cái nóng gay gắt vẫn còn vương vấn, chuyến thăm thị trấn Hayakawa, tỉnh Yamanashi, đã trở thành một hành trình đầy phấn khởi và xua tan mọi mệt mỏi mùa hè. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm đó với các bạn.
Hayakawa nằm ở cực tây nam của tỉnh Yamanashi, giáp ranh với tỉnh Shizuoka, là một ngôi làng miền núi thuộc dãy Alps phía Nam với độ cao hơn 3000m. Dòng sông Hayakawa, một nhánh của sông Fujikawa, chảy qua thị trấn, với các khu dân cư rải rác dọc theo bờ sông. Ngoài ra, vì đường đứt gãy Itoigawa-Shizuoka Tectonic Line (hay còn gọi là Fossa Magna), một vết nứt của quần đảo Nhật Bản, chạy dọc theo sông Hayakawa, nên có rất nhiều loại suối nước nóng khác nhau tuôn trào.
Đây là thị trấn có dân số ít nhất Nhật Bản (hiện tại 874 người) và được điều hành bởi Thị trưởng Kazuhiro Tsuji, người có thời gian tại nhiệm lâu nhất Nhật Bản, kéo dài 43 năm.
Trước khi khám phá Hayakawa, tôi đã có dịp gặp Thị trưởng Tsuji. Ông kể về Hayakawa với một vẻ mặt hiền hậu và đầy yêu thương. Chỉ một vài lời nói giản dị cũng đủ để tạo nên ấn tượng tốt đẹp đến thế.
Tại Hayakawa, người dân mong muốn du khách "trải nghiệm cuộc sống miền núi đích thực" và gọi hạnh phúc có được từ cuộc sống ở Hayakawa là "Hayakawa Myori".
Thêm vào đó, những người lớn tuổi giỏi giang trong cuộc sống miền núi được gọi là "Mannōgan" (vạn năng hoàn), và có rất nhiều người trẻ ngưỡng mộ các "Mannōgan" này. Chưa kể, người dân thị trấn còn được mệnh danh là "những người yêu thích sự hiếu khách". Kỳ vọng của tôi càng dâng cao.
Nhờ phúc lợi của "Fossa Magna", các suối nước nóng ở đây đều có "nguồn riêng" tại mỗi lữ quán hoặc cơ sở tắm rửa! Những người yêu suối nước nóng chắc chắn sẽ phải chảy nước miếng.
Tại thị trấn Hayakawa có Akazawa-juku, một khu phố cổ từng phát triển mạnh như một nhà trọ phục vụ những người hành hương đến núi Minobu và núi Shichimen, vẫn giữ lại những nét cổ kính của thời Edo. Đây là một khu định cư nhỏ với những ngôi nhà truyền thống Nhật Bản nằm dọc theo sườn dốc, đối diện trực tiếp với núi Shichimen. Người đàn ông khoảng giữa 70 tuổi dẫn đường cho tôi đi bộ rất nhanh nhẹn. Thật là một đôi chân khỏe mạnh!
Ở đây, tôi được đãi một hộp cơm bento và người vợ của người hướng dẫn đã mang ra món "dưa chuột ngâm molokhia tự làm". Dưa chuột molokhia (môgura-uri) là một loại rau đặc sản của Hayakawa, chỉ cần cắn một miếng là hương thơm ngọt ngào, tinh tế như dưa lưới lan tỏa. Sau khoảng một giờ đi bộ lên dốc, sự quan tâm chu đáo này đã mang lại cho tôi cảm giác mát mẻ và thư thái, hoàn toàn chiếm được trái tim tôi.
Ngày hôm đó, ở một nơi khác, khi chân tôi đã mỏi nhừ sau khi leo nhiều bậc thang, người dân địa phương đã mời tôi món lê và dưa chuột muối cùng trà lúa mạch lạnh.
Họ làm điều đó một cách tự nhiên, như thể đó là lẽ dĩ nhiên. Vô số cử chỉ hiếu khách vô giá này chứng tỏ họ xứng đáng với danh hiệu "những người yêu thích sự hiếu khách". Tóm lại, người dân thị trấn chính là những đại sứ du lịch vĩ đại.
Tối hôm đó, tôi nghỉ tại Keiunkan, suối nước nóng Nishiyama, khai trương từ thời Asuka (năm 705). Nằm đơn độc trong một khe núi hẹp, lữ quán này đã được Guinness công nhận là "lữ quán có lịch sử lâu đời nhất thế giới" vào năm 2011, thu hút đông đảo du khách nước ngoài. Thậm chí có một phụ nữ Việt Nam nói tiếng Nhật lưu loát làm việc tại đây. Cô ấy có nụ cười đáng yêu và rất hợp với bộ kimono.
Bồn tắm trong nhà là một bồn lớn làm từ gỗ bách cổ xưa.
Chỉ cần một bước chân vào, tiếng nước tràn "ào ào" vang vọng khắp phòng tắm, cho thấy lượng nước suối phun trào dồi dào. Lượng nước 1600 lít mỗi phút tương đương với 8 thùng phuy. Nước suối tươi mới cuốn trôi mồ hôi, mệt mỏi và căng thẳng, giúp tâm hồn thư thái.
Nước suối lướt nhẹ trên da. Với nồng độ ion hydro (PH) 9.1, cảm giác thật mềm mại.
Bữa tối cũng rất độc đáo. Nghe đến lữ quán suối nước nóng bí ẩn, người ta thường liên tưởng đến những bữa ăn đơn giản tập trung vào các sản vật miền núi, nhưng Keiunkan lại phục vụ bữa ăn kaiseki (ẩm thực cao cấp Nhật Bản) rất tinh tế.
Tôi xin kể về ba món ăn đã để lại ấn tượng sâu sắc.
Đầu tiên là món súp khai vị "Súp lạnh đậu Hà Lan và Consommé". Súp được rót vào ly dài, chia thành ba lớp: xanh nhạt, hổ phách và trong suốt, thêm vào đó là một lát chanh và quả kỷ tử màu đỏ tươi, tạo hiệu ứng điểm nhấn màu sắc rất đẹp mắt. Sau khi thốt lên "Ồ!", tôi dùng thìa dài khuấy đều rồi thưởng thức. Nó giống như một món parfait rau củ mát lạnh.
Món hầm "Cà chua hầm thịt bò băm Miso" là một tuyệt phẩm sử dụng quả cà chua làm bát, vị chua của cà chua và vị đậm đà của thịt bò kết hợp hoàn hảo.
Món ăn nhẹ "Mì Soba hạt dẻ" có màu nâu sẫm, không phô trương, nhưng khi cho vào miệng và nhai kỹ, hương thơm nồng nàn lan tỏa tức thì.
Khi ăn soba, người ta thường gọi tempura để tăng thêm hương vị đậm đà, nhưng với mì hạt dẻ thì không cần. Bản thân sợi mì đã có hương vị sâu sắc. Món soba này được đầu bếp sáng tạo dựa trên ghi chép lịch sử về việc các nhà sư tu hành trên núi Shichimen từng ăn hạt dẻ, và hiện tại, hạt dẻ được nhập từ Nara.
※Bài viết này được trích và đăng lại từ cuốn sách của chính tác giả “Ōishii Hitori Onsen wa Yamareranai” (Kawade Bunko) phát hành vào ngày 8 tháng 4 năm 2025.