©Shutterstock
Tôi là Sankyu Kurata, sinh viên năm 3 khoa Tài chính, Khoa Kinh tế, Đại học Tokyo. Tôi cũng là một diễn viên hài. Trước đây, tôi đã giới thiệu về nhiều chương trình khác nhau tại Đại học Tokyo. Trước thời kỳ khủng hoảng Lehman Brothers, có một khóa học được tài trợ bởi một công ty chứng khoán của Mỹ, và nếu bài tập được đánh giá cao, bạn có thể đến New York. Nếu bạn thắng một cuộc thi sử dụng AI tạo sinh vào kỳ nghỉ xuân, bạn có thể đến California. Đương nhiên, tôi cũng đã tham gia một chương trình như vậy và đã được đến Expo vào tháng 8. Tôi xin giấu tên công ty, nhưng đó là một khóa học được tài trợ bởi một doanh nghiệp nổi tiếng mà bất kỳ người trưởng thành nào cũng biết, nằm trong top 10 công ty hàng đầu về điểm số xin việc, kéo dài 2 đêm 3 ngày. Tôi thực sự hối hận vì đã đến địa điểm Expo mà hầu như không tìm hiểu trước. Đáng lẽ tôi đã có thể tận hưởng trọn vẹn hơn nếu tìm hiểu kỹ càng hơn. Kể từ khi trở về từ Osaka, tôi đã bị ám ảnh bởi Expo và liên tục tìm kiếm video trên kênh YouTube chính thức. Đây là kỳ Expo cuối cùng, và nếu có ai đó sắp đi Expo, tôi không thể không ghen tị. Tôi muốn chia sẻ những trải nghiệm của mình và cảm nhận của những người bạn ở Đại học Tokyo đến cả những người chưa đi và những người đã đi.
Khi tôi cùng bạn bè thong thả dạo quanh các gian hàng, có một người bạn của tôi đã ghé thăm 20 gian hàng trong một ngày nhờ đi một mình và di chuyển nhanh chóng. Anh ấy đã ghé thăm các gian hàng của Úc, Ấn Độ, Qatar, UAE, Pháp, Tây Ban Nha, Bahrain, Bỉ, Áo, Campuchia, Senegal, Montenegro, Chile, Bangladesh, Việt Nam, Blue Ocean Dome và Commons A-D trong một ngày. Trong số đó, tôi đã hỏi về gian hàng đặc biệt ấn tượng nhất. Dù phải đợi 2 tiếng, anh ấy vẫn nói: "Gian hàng Pháp là tốt nhất". Gian hàng Pháp rất nổi tiếng, và việc phải xếp hàng 2 tiếng đã được bạn bè tôi biết rõ. Ngay cả tôi, người có tình yêu đặc biệt với Pháp đến mức đã thi vào Đại học Tokyo bằng tiếng Pháp và từng đến thăm vườn nho Romanée-Conti, cũng không nghĩ đến việc xếp hàng 2 tiếng để xem một gian hàng. Tuy nhiên, gian hàng Pháp mà người bạn tôi kể lại lại vô cùng hấp dẫn. Sự kết hợp giữa Louis Vuitton và các tác phẩm của Rodin, triển lãm Dior trắng muốt, không gian tuyệt đẹp như của TeamLab – tất cả những điều đó đã lay động lòng anh ấy, và cảm xúc đó vẫn tiếp tục cho đến tận bây giờ, ba tuần sau. Nghe bạn bè kể, tôi nghĩ rằng dù phải chờ đợi bao lâu cũng xứng đáng. Tôi muốn trách bản thân mình một cách không thương tiếc vì đã từ bỏ vào cuối tháng 8. Sau khi xem 20 gian hàng trong một ngày, người bạn tôi nói: "Các nước phát triển trưng bày tình hình hiện tại và tương lai của họ. Các nước đang phát triển, vì không có nhiều tiền, nên trưng bày các sản phẩm hiện có trong nước, tức là trưng bày quá khứ." Mong muốn của mỗi quốc gia đối với Expo là khác nhau. Họ chắc hẳn đã tạo ra các gian hàng với suy nghĩ về cách họ muốn được người Nhật nhìn nhận và cách họ nên trưng bày trong phạm vi nguồn lực tài chính và con người của mình. Bằng cách đó, khi nhìn Expo với suy nghĩ về tư duy của mỗi quốc gia, tôi cảm thấy như mình có thể thoáng thấy tình hình hiện tại của quốc gia đó và cả Nhật Bản. Một người bạn hợp cạ khác của tôi thì đã ghé thăm gian hàng Bahrain, Qatar và các gian hàng Bắc Âu.